81:1
Khi mặt trời cuốn xếp lại và mất đi ánh sáng.
81:2
Khi các vì sao rơi và phân tán.
81:3
Khi những ngọn núi bị dời đi mất dạng.
81:4
Khi những con lạc đà cái mang thai bị bỏ bê, không ai trông nom.
81:5
Khi những con thú hoang được tập hợp lại với nhau.
81:6
Khi các biển dâng trào đầy những ngọn lửa.
81:7
Khi các linh hồn được kết đôi (được nhập lại với thể xác).
81:8
Khi các đứa bé gái bị chôn sống sẽ được tra hỏi:
81:9
Vì tội gì mà chúng đã bị giết?
81:10
Khi các tờ sớ (ghi chép các việc làm của mỗi người) được mở ra.
81:11
Khi bầu trời bị lột trần trụi.
81:12
Khi Hỏa Ngục được đốt lên cháy rực.
81:13
Khi Thiên Đàng được mang tới gần.
81:14
(Lúc đó), mỗi linh hồn sẽ biết rõ mình đã mang theo những gì.
81:15
TA (Allah) thề bởi các vì sao lặn khuất.
81:16
Di chuyển nhanh và biến mất.
81:17
(TA thề) bởi ban đêm khi nó ra đi.
81:18
(TA thề) bởi bình minh khi nó thở.
81:19
Quả thật, (Qur’an) là lời của một vị Sứ Giả vinh dự (Đại Thiên Thần Jibril).
81:20
Được Đấng Chủ Nhân của chiếc Ngai vương trên cao ban cho quyền lực và địa vị.
81:21
Được (các Thiên Thần dưới quyền) tuân theo và được tin cậy.
81:22
(Quả thật), người bạn của các ngươi (Muhammad) không phải là một kẻ mất trí.
81:23
Y thực sự đã nhìn thấy Đại Thiên thần Jibril ở chân trời quang đãng.
81:24
Y không giữ cho riêng mình điều huyền bí nào cả.
81:25
Và (Qur’an) không phải là lời của Shaytan bị tống khứ.
81:26
Vậy các ngươi đi đâu?
81:27
Quả thật, (Qur’an) chỉ là lời nhắc nhở cho muôn loài.
81:28
Đối với bất cứ ai trong các ngươi muốn đi trên con đường ngay thẳng.
81:29
Tuy nhiên, những gì các ngươi muốn sẽ không thành trừ phi Thượng Đế của vũ trụ và vạn vật và chấp thuận.